Gà Rừng và Chồn là đôi bạn thân nhưng Chồn vẫn ngầm coi thường bạn. Một hôm, Chồn hỏi Gà Rừng:
- Cậu có bao nhiêu trí khôn?
- Mình chỉ có một thôi…
- Ít thế sao? Mình thì có cả hàng trăm…
Một buổi sáng, đôi bạn dạo chơi trên cánh đồng. Chợt thấy một người thợ săn, chúng cuống quýt nấp vào một cái hang. Nhưng người thợ săn đã thấy dấu chân chúng. Ông reo lên: "Có mà trốn đằng trời!" Nói rồi, ông lấy gậy thọc vào hang.
Gà Rừng thấy nguy quá, bảo Chồn:
- Cậu có trăm trí khôn, nghĩ kế gì đi!
Chồn buồn bã:
- Lúc này, trong đầu mình chẳng còn một trí khôn nào cả.
Đắn đo một lúc, Gà Rừng nghĩ ra một mẹo, ghé tai Chồn:
- Mình sẽ làm như thế, còn cậu cứ thế nhé!
Mọi chuyện xảy ra đúng như Gà Rừng đoán. Người thợ săn lôi Gà Rừng ra, thấy cứng đờ, tưởng Gà Rừng đã chết. Ông ta quẳng nó xuống đám cỏ, rồi thọc gậy vào hang bắt Chồn. Thình lình, Gà Rừng vùng chạy. Người thợ săn đuổi theo. Chỉ chờ thế, Chồn vọt ra, chạy biến vào rừng.
Hôm sau, đôi bạn gặp lại nhau. Chồn bảo Gà Rừng:
- Một trí khôn của cậu còn hơn cả trăm trí khôn của mình.
Qua câu chuyện trên cho ta nhiều bài học sâu sắc. Thông minh không nằm ở số lượng kiến thức, mà ở khả năng áp dụng vào thực tế. Chồn khoe mình có “hàng trăm trí khôn”, nhưng khi gặp nguy hiểm thì lúng túng, không nghĩ được cách nào. Trong khi đó, Gà Rừng chỉ có “một trí khôn”, nhưng lại biết cách sử dụng nó một cách hiệu quả, đúng lúc, đúng chỗ.
Khi đối mặt với thợ săn, Gà Rừng không hoảng loạn, mà vẫn giữ được bình tĩnh để suy nghĩ. Chính sự điềm tĩnh này giúp nó nghĩ ra kế hoạch cứu cả hai. Do đó, trong nguy nan, giữ được cái đầu lạnh mới là điều quan trọng.
Chồn ban đầu tỏ ra kiêu ngạo, coi thường Gà Rừng, vì cho rằng bạn “ít trí khôn”. Nhưng sau tình huống nguy hiểm, nó nhận ra sự thật: giá trị không nằm ở lời nói, mà ở hành động. Vì vậy, bạn đừng vội đánh giá ai qua vẻ bề ngoài hay lời khoe khoang nhé!